Thứ Bảy, 23 tháng 5, 2015

Không tựa đề !

Hơn cả tháng trời mà không có tấm ảnh nào ưng ý thì cảm giác giống như cầu thủ đá tiền đạo mà suốt một tháng không ghi được bàn thắng nào, khó chịu làm sao, như chưa hoàn thành điều gì đó vậy.

Mà cũng phải quen với cảm giác này thôi, thời gian rảnh đâu mà được cầm máy đi mỗi tuần như các tay máy khác, như anh em trong hội. Lúc rảnh được thì mệt mỏi rồi, chỉ muốn nằm thẳng cẳng! Chấp nhận vậy, vì còn nhiều việc quan trọng hơn, phải làm mỗi ngày hơn.

Mà kỳ lạ thật, ở đây nhiều người làm giống như ngày mai không còn được làm, không còn kiếm tiền được nữa vậy. Hay là họ thức thời, biết nhìn xa hơn mình? Tại vậy mà khiến nhiều lúc mình cũng phải gạt mọi thứ ham muốn để ráng làm việc...

Thấy người khác có những tấm ảnh đẹp, những góc ảnh, những ý tưởng mà mình đã muốn chụp từ lâu nhưng chưa có điều kiện thực hiện, nay thấy người khác chụp được, cảm thấy sao sao đó.... Không phải đi đâu cũng mang máy theo được, không phải lúc nào cũng dám lấy máy ra cầm chụp được, bị giật máy như chơi!

Rồi mỗi lần đi ngang những ngôi chùa, những ngôi nhà thờ, không lần nào là không nghĩ đến bộ ảnh kiến trúc chùa VN, kiến trúc nhà thờ VN mà mình chưa có điều kiện thực hiện. Rồi những dự án ảnh khác nữa mà mỗi khi thấy hình người khác chụp có liên quan, lại thấy sao sao trong người...

Thôi kệ ! Đành để sau này vậy. Mà sau này là khi nào cũng chẳng biết !


Thứ Tư, 20 tháng 5, 2015

"Anh ơi, muốn mua máy chụp hình, em nên mua máy hiệu gì? máy nào tốt hơn?"

Một câu hỏi rất bình dân, phổ biến mà ở đâu ta cũng có thể nghe, có thể thấy ở mọi diễn đàn liên quan nhiếp ảnh. Một câu hỏi rất đơn giản, nhưng để trả lời thì không thể ngắn gọn, đơn giản được, khiến người được hỏi chỉ biết cười. Nó tương tự như câu hỏi "Anh ơi, chỉ cho em biết cách điều trị đau bụng hiệu quả, thuốc nào là tốt nhất?"

Nhưng cũng phải nghĩ cách trả lời, vì người ta hỏi và chờ mình trả lời. Haizz


Giống như để điều trị đau bụng, thì phải biết đau bụng ở đâu, rồi tìm nguyên nhân, trong bụng có cả mấy trăm nguyên nhân gây bệnh, hàng trăm thứ bệnh... Vì thế để trả lời một câu "đơn giản, ngắn gọn" như thế thì phải qua lần lượt các cuốn sách dày cộm: sách Giải phẫu, sách Sinh lý học, sách Sinh lý bệnh rồi tới sách triệu chứng học, rồi đến sách Bệnh học Nội khoa, Bệnh học Ngoại khoa, đó là chưa nói đến từng bệnh còn có nhiều cuốn sách chuyên sâu nữa... Ớn chưa, rối mới đến Điều trị học với hàng đống sách Điều trị Nội khoa, Ngoại khoa, Dược Lý... Vậy đó, nói cả ngày không hết mà kêu mình trả lời ngắn gọn sau nổi ! Hic

1. Mua máy hiệu gì?

Muốn mua cái gì, thì cũng phải cho người ta biết mình thích điều gì, muốn điều gì chứ, nói chung chung thì câu trả lời cũng chung chung !

- Máy compact thì tiền nào của đó, càng mắc thì càng có nhiều ưu điểm hơn mà những dòng rẻ tiền không có, bị nhà sản xuất giấu nhẹm không nói đến khi quảng cáo. Hiệu nào cũng có máy tốt, ăn thua nhu cầu mình như thế nào mà thôi.

- Muốn hơn máy compact mà vẫn thích gọn nhẹ thì chọn dòng Mirroless. Dòng này có Sony, Fuji, Olympus, Samsung, Panasonic

- Thích máy to, hầm hố chút thì chọn máy DSRL. Thích nhãn hiệu phổ biến thì Nikon, Canon, xếp sau đó là Pentax

2. Máy nào tốt hơn?

Nhãn hiệu nào cũng có máy tốt. Máy càng đắt tiền càng tốt, đương nhiên, tốt nhất là máy Leica. Haha... Nhưng cách trả lời này dễ bị ăn gạch đá.

- Phải nói tầm tiền mình để dành mua máy là bao nhiêu thì mới chọn máy tốt trong tầm tiền đó được

- Muốn tốt nhiều, làm được nhiều thì chọn máy Fullframe. Muốn kiếm tiền từ việc chụp ảnh thì dứt khoát nên là Fullframe 

- Còn chỉ để chơi, giải trí thì Crop hay Fullframe đều được, tùy điều kiện kinh tế gia đình.

- và đừng quên còn phải để dành khoản tiền tương đương giá máy ảnh để sắm thêm ống kính và một số phụ kiện (đàn flash, chân máy, filter...) nữa.

Túm lại, khi hỏi người ta nên mua máy nào thì cần phải cho biết luôn để người được hỏi có thể trả lời được:
- Ai sử dụng
- Yêu cầu của mình là những gì?
- Chụp những thể loại nào?
- và quan trọng nhất: khoản tiền dự tính bỏ ra để mua là bao nhiêu?
- có tính xa hơn nữa không?

Thứ Hai, 18 tháng 5, 2015

Linh tinh (t.t.)

Vẫn lại là linh tinh.
Số 7 là đẹp. Số Lộc Phát (68) cũng đẹp, nhưng Phát Lộc (86) đẹp hơn


Có một bé trong cơ quan nói mình nhạy cảm quá, giờ có thêm "đồng minh" với nhận định của bé ấy đây:


Thứ Năm, 14 tháng 5, 2015

Ghi nhớ (1)

"Giận là đem những lỗi lầm của người khác trừng phạt bản thân mình"


(Ghi lại để không được quên và tự răn mình) 

Thứ Bảy, 9 tháng 5, 2015

Học từ các bậc tiền nhân (5)


Đức Đạt Lai Lạt Ma dạy quá hay, đúng trong nhiều lĩnh vực. Cũng giống như con diều muốn bay cao phải có dây kéo, nhờ dây kéo ngược chiều gió để bay lên, lên cao rồi có thể thoải chí bay lượn. Viết văn cũng phải học từng thể loại, cách hành văn, đến khi thành thạo rồi có thể viết phá cách... Và nhiếp ảnh cũng vậy, học bố cục, rồi sáng tác phá bố cục, bám theo nguyên tắc thì sẽ không có sáng tạo, không có nghệ thuật...

Thứ Năm, 7 tháng 5, 2015

Lại linh tinh

Vẫn lại là mấy trò relax linh tinh, nhưng cũng thú vị.
- Vừa răn mình phải học theo lời Đức Khổng Tử xong thì bài test "nhắc nhở" mình "không nên đánh giá con người một cách quá vội vàng"
- Hồi nhỏ ao ước được qua Pháp sống thiệt
- Giống chú gấu trúc, haha





Chủ Nhật, 3 tháng 5, 2015

Linh tinh

Chắc tại buổi chiều lỡ uống ly cafe hơi nhiều nên tối khó ngủ. Thức lang thang trên net, thấy mấy trang dự đoán quá khứ tương lai hiện tại, bằng cách trả lời một chục câu test. Kết quả cũng thú vị:
- 42 tuổi: mừng quá, chưa già lắm !
- Không phải là gay: hú hồn ! haha
- 1 tay súng bắn tỉa hoàn hảo: ghê vậy ta !
- Sau này sẽ chết vì tuổi cao ! Vậy tốt nhất là không nên làm sát thủ bắn tỉa :)



Điều dự đoán sau cùng này mới hay nè !



Thứ Bảy, 2 tháng 5, 2015

Học từ các bậc tiền bối (4)

“Nhiếp ảnh mở những cánh cửa vào quá khứ, nhưng chúng cũng mở ra cách nhìn về tương lai”

Sally Mann (1951) – nhiếp ảnh gia người Mỹ được biết đến với thể loại ảnh đen trắng bao trùm nhiều đối tượng, gồm cả ảnh chân dung và phong cảnh